Trong bài thơ "Bẽn lẽn" của Hàn Mặc Tử, hình ảnh trăng không chỉ là một biểu tượng thiên nhiên mà còn mang nhiều tầng nghĩa sâu sắc. Trăng trong bài thơ hiện lên vừa như một người bạn tri âm, vừa là hình tượng của cái đẹp, của sự trong sáng và thanh khiết. Hàn Mặc Tử đã dùng hình ảnh trăng để biểu đạt những cảm xúc tinh tế và lãng mạn. Trăng hiện ra như một nhân chứng, lặng lẽ và tinh khiết, chứng kiến những cảm xúc thầm kín của nhà thơ. Hình ảnh trăng trong "Bẽn lẽn" không chỉ đơn thuần là một chi tiết miêu tả mà còn là một yếu tố nghệ thuật, gợi lên một thế giới nội tâm phong phú, lãng mạn và đậm chất trữ tình. Trăng vừa là biểu tượng của cái đẹp vĩnh cửu, vừa là nơi để gửi gắm những nỗi niềm thầm kín, những khát vọng không lời của thi nhân. Sự xuất hiện của trăng đã làm cho bài thơ thêm phần lung linh, huyền ảo, và thấm đượm chất thi vị. Qua đó, Hàn Mặc Tử đã tạo nên một tác phẩm nghệ thuật đặc sắc, nơi mà thiên nhiên và con người hòa quyện trong một thế giới cảm xúc phong phú và tinh tế.